Đây được cho là nơi tốt nhất ở Xem Môn- Người địa phương đang mặc gấu lồng lăn sẽ bắt và cừu và cừu và xe cộ về nhà, và những con dê và xe đạp đã lớn lên một bụi bụi trên đất cát, và ánh sáng vàng trên mặt trời hoàng tối. Con sò và con dê tăng lên vào bụi lớn và lộn xộn với những hạt nhân không tinh tế trong không khí, bên dưới tầm nhìn chéo từ tầm nhìn từ xa của chùa, như đã quay trôi qua thời gian và không gian, như trở về thời đại cổ kính nơi nơi nơi quốc gia Bagan. V Có bao nhiêu người trên, và bên dưới nên có bao nhiêu giày. Vào từ cửa, phải đi qua một lối đi dài. Và đường dưới chân không tốt hơn cửa, thậm chí còn tệ hơn. Hãy nghĩ rằng chúng tôi đang đi trong lối đi tối và đen, và đi bằng chân trên đường như vậy, vì lối đi hẹp, cẩn thận, sẽ bị người phía sau đẩy, mùi - Vào cổng, có một tượng Phật sư tử, nằm nửa phần của toàn bộ tòa nhà phía đông. Bên cạnh có cầu thang thấp, là lối đi duy nhất để leo đỉnh chùa, lối đi lên tháp khá hẹp, nhưng sau khi lên thì bạn sẽ thấy nền tảng xem ban đầu lớn quá. Điểm ngắm ở đây là nền tảng lớn nhất ở Bagan. Đây cũng là một bất ngờ với tháp nơi lớn nhất ở Bagan. Cơ sở vật chất của tháp này rất lớn, thiết kế ban đầu nên là một chùa lớn tương đương với tầm lớn như Surmani và Ananda, nhưng từ giữa đường vì các loại liên quan, tầng trên chùa sẽ tăng rất nhiều, vì vậy có một nền tảng lớn như vậy. Đứng trên sân ga này, có tầm nhìn toàn cảnh nhiều chùa không được xác từ xa. Tôi nghe nói ở đây bị bụi vì đất lụt tháng tháng 16. Tuy nhiên không phải là vậy, hoặc chỉ được bụi vài tháng? Khi tôi đi, ở đây vẫn có thể leo núi. Đây là tháp đầu tiên lên tháp và cũng là hoàng hôn đầu tiên của chúng tôi sau khi đến Bagan. Tôi biết nó sẽ không đến những hoàng hôn ở bên của Xu Sanduo và Bredy, nhưng vẫn làm chúng tôi thật tuyệt vời. Cuối cùng tìm thấy một vị trí tốt để ngồi yên tĩnh và tận hưởng. Hãy thưởng thức hoàng hôn đẹp ở Myanmar, thưởng thức những ánh sáng rực rỡ rỡ trong màu sắc, và thưởng thức những ngôi chùa tối từ các tượng từ từ từng từng từng từng từng từng tưởng tượng. Trong hoàng hôn, chỉ có thể thấy những tháp cổ đỏ xương, các ngôi chùa đã xây dựng như một nửa trận đánh bài, rơi rơi ở một nơi. Mặt trời hoàng hôn được sơn những nét nơi rất khó khăn này, từng chùa đều bị đèn sáng sủa vàng, đứng trên những cỏ hoang hoang dã, giống như một nền những bóng tự và lãng mạn của những hậu những hậu lòng lịch sử. Chỉ nhìn vào một cái nhìn, đẹp, cổ điển nhưng tối lạnh, trong hoang sơ, trong góc để quên, cô ấy tự mình xinh đẹp, nhìn thấy thế giới lạnh lùng.