Bạn đừng đi vào cổng. Cửa đó là rào tải, bạn có thể lái xe trực tiếp vào ban đầu, phải không? Được tấm những con sợi dòng trực tiếp trên mặt đất, giống như nhau từng giây. Không, không, không, đừng đến đó, bạn đến sân vắng và đi dạo, và không muốn đối diện với hồ nước, tàu, và chị cả hát rất lớn! Nghe tôi, bạn điều hướng và đi vào cửa phía bắc. Có một bãi đậu xe đất bùn ở đó. Nếu trời mưa thì không thể tránh bùn sụp, may là ngày nắng nắng, không cần lo lắng. 8h sáng hầu hết sức sức giấc, bạn tự hào về sự lựa chọn tốt, tìm chỗ để xe có những cái gỗ gỗ. Một vài bậc thang đá ở cuối bãi đậu xe, tâm trạng sôi động và không khí tươi ngọt ngào khiến bạn lắc lên, vài bước chân lên, bể cá cá tự nhiên và phong phú, tự nhiên ở trước mặt bạn. Giống như một bức tranh nước sóng nước sẽ từ sóng, từ chậm mở gấp tấm Mặt trời chưa đến lúc nào đó đã bao quanh hồ bơi nhỏ này, nên nó nửa xanh và nửa xanh. Những người dậy sáng xung quanh, chạy, xe đạp, âm thanh Quảng Đông của ba ba hai hai hai lần. Nước chảy chậm, không được ở Yamagata, nhưng đã thay đổi sắc núi; gió không sợ hoa và những bóng hoa, nhưng là một nhóm vịt hoang lặn lặn lặn, lặn lặng lặng lớp sóng. Bông từ từ tất cả, hoa hồng nở rộng và nhìn hồ một mình trong một lòng. Trên ghế đá nắng rất lặng, nó đang chờ hai người yêu nhau.