【Lời nói đầu】Cuộc gặp gỡ đầu tiên lúc chạng vạng
Chuyến tàu cao tốc từ Nam Kinh chạy trong bốn mươi phút và hạ cánh tại Ga Bắc Dương Châu khi hoàng hôn vừa buông xuống. Một làn gió mát buổi tối thổi về phía bạn khi ra khỏi tàu, mang theo hơi ẩm đặc trưng của Grand Canal. Thành phố cổ 2.500 năm tuổi này giống như một học giả mặc áo choàng xanh, từ từ mở chiếc quạt gấp của mình ra trong ánh hoàng hôn.
Theo sự chỉ dẫn của người dân địa phương, tôi tìm thấy một chuỗi cửa hàng nhỏ với không khí sôi động - Hương vị vô song của cô Zhou. Tôm càng xanh ở Giang Tô và Chiết Giang thực sự xứng đáng với danh tiếng của chúng. Vỏ sò lột ra ngay dưới đầu ngón tay, để lộ lớp mỡ màu hổ phách. Thịt chắc và dai, nước sốt hơi cay và ngọt mang đậm nét thanh lịch độc đáo của vùng Giang Nam. Một vài người dân địa phương ở bàn bên cạnh đang bóc tôm bằng bia và trò chuyện bằng phương ngữ Ngô nhẹ nhàng. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Dương Châu chính là sự thấm đẫm cuộc sống trần tục.
📅Tổng quan hành trình:
Chuyến đi này tương đối ngắn. Chúng tôi đến vào ban đêm ngày đầu tiên và rời đi vào buổi chiều ngày thứ ba, tổng cộng là 40 giờ. Tuy nhiên, nó khiến tôi yêu Dương Châu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
✅Ngày 1: Bảo tàng Đại Vận Hà Dương Châu - Tây Hồ thanh mảnh - Phố Pishi - Phố Đông Quan - Phố Caiyi - Lầu Tứ Vương
✅Ngày 2: Siwang Pavilion - Yipu - Ge Garden - He Garden
💫Bảo tàng Grand Canal: Dòng chảy ngàn năm của thời gian
🔹Tôi thức dậy sớm vào buổi sáng và đi thẳng đến Bảo tàng Grand Canal. Khi tôi đến lúc 8:45, mọi người đã xếp hàng ở ba phía của quảng trường. Khi bước vào bảo tàng, bạn sẽ thấy bức tường kính phản chiếu những con sóng lăn tăn, như thể bạn có thể nhìn thấy cánh buồm của thuyền rồng của vua Tùy Dạng Đế trong chuyến du ngoạn phương Nam.
🔹Sảnh 2 [Thuyền trên kênh đào]
Khi bước vào Sảnh 2, bạn sẽ thấy xác tàu thuyền trôi nổi một nửa của thời nhà Minh, trông giống như một mẫu vật thời gian vừa được vớt lên từ lòng sông lịch sử. Ánh sáng xanh đậm và bóng tối trong phòng triển lãm trôi nổi như sóng nước. Con đường ván kính dưới chân bạn được gắn đầy những mảnh đinh tàu, mỏ neo và dây cáp từ thời nhà Tùy và nhà Đường đến Trung Hoa Dân Quốc. Mỗi bước chân bạn đi đều tràn ngập âm thanh còn vương vấn của sóng biển hàng ngàn năm.
🔹Sảnh 3 [Sinh đúng thời - Ấn tượng về phố Đại Vận Hà] Phố Biển Hà cổ xưa được phục dựng ngoài đời thực khiến người ta mơ về thời nhà Tống. Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng mưa rơi rào rào trên những phiến đá xanh, tiếng sóng vỗ rì rào của hệ thống giao thông đường thủy ngàn năm tuổi biến thành những chiếc đinh tàu loang lổ trong phòng triển lãm.
🔹Trên đài quan sát ở tầng cao nhất, quang cảnh thành phố Dương Châu thực sự hiện ra trước Tháp Universiade và nhìn ra Đại Vận Hà ở đằng xa, trông giống như cuộc đối đầu gây sốc giữa thời cổ đại và hiện đại.
💫Slender West Lake: Một cô gái xinh đẹp nằm im lặng không trang điểm
Buổi chiều, Hồ Tây trơ trọi, Nhị Tứ Cầu nằm lặng lẽ trên những con sóng xanh. Mái hiên bay của cầu Vũ Đình bám vào những đám mây đang trôi, và những dấu rêu sâu nông trên các bậc đá của Điếu Ngư Đài giống hệt như những bức tranh thủy mặc của Bát Đại Sơn Nhân. Khi chiếc thuyền di chuyển chậm rãi, người lái đò ngân nga một giai điệu Dương Châu, và tiếng mái chèo khiến mọi ký ức lãng mạn về sáu chuyến đi của Hoàng đế Càn Long đến phía nam sông Dương Tử tan thành từng gợn sóng trên mặt hồ.
💫Phố Pishi, phố Đông Quan, phố Caiyi: Những con phố đã tồn tại hàng ngàn năm, mùi thơm của sách vẫn còn đó, việc buôn bán vẫn ấm áp và pháo hoa đang diễn ra sôi động
Khi đi bộ vào phố Pi Shi lúc chạng vạng, bạn sẽ nhìn thấy những bức tường gạch loang lổ được bao phủ bởi cây kim ngân. Ánh sáng ấm áp chiếu qua khung cửa sổ gỗ cũ kỹ của các cửa hàng văn học nghệ thuật, ba chữ "Dương Châu Chậm" trên bệ cửa đã trở nên ấm áp theo thời gian. Rẽ vào con hẻm nhỏ hẹp và cổ kính, đi bộ vài bước là đến phố Đông Quan, nơi bạn sẽ thấy bức tường đầu ngựa bằng gạch xanh và biển hiệu Starbucks cùng tồn tại một cách tuyệt đẹp. Trong mùi thơm của mật ong hoa mộc và bột củ sen trên phố Caiyi, một ông già bán vòng tay hoa nhài đang kể lại những câu chuyện xưa của Geyuan bằng tiếng Quan Thoại Dương Châu.
💫Tứ Vương Các: Đo vòng năm từ Quảng Lăng đến Dương Châu
Vào ban đêm, lầu Tứ Vương trông giống như một chiếc đèn lồng treo lơ lửng, với vầng trăng sáng phản chiếu từ mái hiên hình bát giác. Văn Xương Các tấp nập xe cộ qua lại, nhưng Kuixing Các thời nhà Minh này vẫn giữ nguyên vẻ kiêu ngạo xa cách, khiến người ta chợt hiểu ra khí chất của giới văn nhân Dương Châu.
Vào sáng sớm, Điện Tứ Vương xua tan bóng tối, những mái hiên và giá đỡ vươn mình trong ánh sáng ban mai. Ngồi bên cửa sổ tầng hai của Vườn Nghĩa Nguyên, những chiếc bánh bao hấp màu xanh ngọc bích, măng trong bánh bao tỏi giòn tan, bánh dầu ngàn lớp ngọt mà không béo ngậy. Hãy gọi một ấm trà xanh, nhấp một ngụm thật chậm, thời gian sẽ trôi chậm lại trong hương thơm của trà.
💫Yipu: Lời thì thầm của những người buôn muối trong hơn một thế kỷ
Ẩn mình trong một con hẻm sâu trên phố Đông Quan, cánh cửa đóng chặt, không ai quan tâm. Cơn gió thổi qua hành lang làm tung bay tấm rèm tre. Cây tử đằng trăm tuổi trong sân vẫn còn treo tua hoa. Tôi mơ hồ nghe thấy tiếng trò chuyện và tiếng cười của những người buôn muối và trí thức ở Trung Hoa Dân Quốc.
💫Ge Garden: Chơi cờ với thời gian với hòn non bộ bốn cạnh
Những ngọn núi vào mùa hè là đẹp nhất. Trong thế giới mát mẻ được xây dựng bằng đá Thái Hồ, đình lục giác được phản chiếu trong hồ nước. Trong những đốm sáng lọt qua tán tre xanh, tôi chợt hiểu được ý nghĩa thực sự của câu nói “Thà ăn thịt còn hơn sống thiếu tre”.
💫He Garden: Một bản sao đơn độc treo lơ lửng trên thế giới ồn ào
Ngôi nhà trên mặt nước là nơi tôi thích nhất. Các hành lang và hiên nhà chia khu vườn thành nhiều lớp khung gương. Những cánh cửa chớp kiểu Pháp ở Tháp Yuxiu và những ô cửa sổ kính màu Trung Quốc đối thoại theo thời gian. Ngồi trước ngôi nhà đá, ngắm nhìn đàn cá trong ao bơi tung tăng trên hòn non bộ phản chiếu, cùng những đốm sáng đủ màu khúc xạ bởi tấm kính phương Tây, tôi thực sự cảm thấy mình như một ẩn sĩ giữa lòng thành phố.
[Viết ở phần cuối] Khi rời Dương Châu, tôi lại đi qua bến phà Đông Quan cổ kính. Những cây liễu trên bờ kè nhà Tùy vẫn còn xanh. Thành phố này đã biến hàng ngàn năm huy hoàng thành mưa phùn và gió nhẹ, chờ bạn đến và đọc chậm rãi.
Văn Bản Gốc