Ai mà hiểu được chứ! Sau khi ở lại Nhĩ Hải 3 ngày, tôi thực sự không muốn rời đi – không phải kiểu người nổi tiếng dùng filter đâu.
Ai mà hiểu được chứ! Sau 3 ngày ở hồ Nhĩ Hải, tôi chẳng muốn rời đi -
Không phải kiểu vội vã bị đẩy lùi bởi bộ lọc người nổi tiếng, mà thực sự thư thái bởi sương sớm, gió chiều, ánh sáng chiều nhẹ nhàng như "bong bóng". Là một blogger du lịch đã từng rong ruổi qua hơn 10 hồ và biển, lần này tôi muốn kể cho bạn nghe từ tận đáy lòng: sự lãng mạn của Nhĩ Hải, ẩn mình trong những góc vắng vẻ và những khoảnh khắc thư thái.
🌅 Sáng sớm: Đến bến tàu Ngách Rồng để ngắm "bình minh vàng ươm"
Đừng tin lời "phải đến đó trước 7 giờ" trong hướng dẫn, người dân địa phương nói: Đến Nhĩ Hải vào tháng 6, bình minh sẽ lười biếng đến tận 7:15 mới từ từ leo lên.
Khi tôi đến nơi lúc 6:40, bến tàu vừa mới thức giấc, sương sớm còn chưa tan, khói bốc lên từ những mái nhà Bạch, vài chiếc thuyền đánh cá neo đậu trên mặt nước, trông như những bóng người mờ nhạt vì mực.
Khoảnh khắc mặt trời xuyên qua những đám mây, bạn sẽ thực sự phải thốt lên "wow" - ánh vàng óng chiếu xuống mặt nước không hề chói lóa, mà vỡ tan thành hàng triệu mảnh ấm áp, ngay cả không khí cũng phảng phất hương vị ngọt ngào ẩm ướt.
📸 Mẹo chụp ảnh: Mặc một chiếc váy dài màu be nhạt đứng trên hẻm núi, hãy nhờ một người bạn chụp ảnh từ một góc, với nền là sương sớm, tóc sẽ được dát vàng viền vàng, bức ảnh gốc được chụp trực tiếp từ vòng tròn bạn bè!
🌿Chiều: Thuê một chiếc xe điện nhỏ, dạo chơi giữa "cánh đồng lúa và biển cả"
Thuê một chiếc xe điện chạy được 100km tại Bến tàu Caicun (nhớ chọn xe có cốp nhé! Có thể nhét áo khoác và cốc nước) rồi thong thả dạo bước trên đường Hoàn Hải Tây.
Đi ngang qua một bụi lau sậy hoang vắng, tôi chợt dừng lại: bên trái là những con sóng lúa xanh dài ngang eo, bên phải là mặt hồ xanh biếc, gió thổi, lúa và lau sậy cùng nhau đung đưa, xa xa dì Bạch đang vác giỏ tre trên lưng, hoa dại trong giỏ tre đung đưa.
Dừng xe, ngồi trên bờ ruộng nhấm nháp chiếc quạt sữa Shaqima (bây giờ do dì ven đường làm, giá 5 đô la một chiếc, hương sữa hòa quyện với hương mè), ngắm nhìn những chú chim nước bay lượn sát mặt nước, chợt hiểu ra bốn chữ "năm tháng yên bình" được viết như thế nào.
🚲 Mẹo nhỏ: Đường Huanhai West từ đoạn Caicun đến Yixi là thoải mái nhất, ít xe máy, cứ 2km lại có một quầy hàng bán canh chua đá (3 đô la một cốc, là món đồ giải độc).
🌊 Buổi tối: Đến "Tiểu Phổ Đà" qua hành lang đôi để ngắm thuyền đánh cá trở về cảng.
Nghe nói hành lang đôi rất đông người, nên tốt hơn hết là nên qua cầu Hưng Sinh và đến Tiểu Phổ Đà ở thị trấn đào.
Đến 5 giờ chiều, khách du lịch vừa tan, chỉ còn lại vài người đánh cá đang kéo lưới. Hòn đảo trông như một con ốc sên xanh lơ lửng, bóng cây thủy sam kéo lê theo đường chéo trên mặt nước, và những con mòng biển mỏ đỏ (vẫn còn trong khoảng tháng 6-10!) đuổi theo thuyền đánh cá để kiếm ăn, tiếng "quạc" hòa lẫn với tiếng mái chèo, sống động và không ồn ào.
Ngồi trên những tảng đá ven bờ ngắm hoàng hôn, những đám mây rực rỡ nhuộm mặt hồ thành màu cam soda, những chiếc thuyền đánh cá lắc lư về phía bến tàu rồi nghiêng mình về phía cầu tàu, những người đánh cá chào hỏi bằng tiếng địa phương, lúc đó tôi nghĩ: đây mới là vẻ đẹp của Nhị Hải - nơi đây không phải để chụp ảnh, mà là nơi ai đó đang dành cả ngày ở đó.
Lưu ý tránh nấm mốc: Đừng mua nấm dại ven đường trông tươi ngon, chủ yếu là nấm trồng nhân tạo, muốn mua đặc sản thì đào ở chợ rau thị trấn Se, 10 đô la có thể mua được một túi lớn táo tàu mùa đông giòn ngọt.
💡 3 mẹo "phản thói quen" riêng của người dân địa phương
❶ Đừng chỉ nhìn chằm chằm vào "người mẫu nổi tiếng": quần áo cotton và vải lanh màu xanh nhạt, be, hồng nhạt là phổ biến nhất, đặc biệt là ở những cánh đồng lúa hoặc rừng cây thủy sam, trông như bước ra từ tranh vẽ;
❷ Ăn uống đừng chen chúc ở các điểm tham quan đông đúc: Cổ trấn Tây Châu cách "Nhà hàng Hải Khẩu" khoảng 1km về phía bắc, cá chua cay dân tộc Bạch là cá Nhị Hải tươi sống, với các món "nước Dương Hóa" địa phương, 50 mỗi người ăn no, ông chủ còn gửi thêm nước sốt mận chua tự làm.
❸ Đừng tin "Chuyến đi vòng quanh biển": Nhị Hải là một vòng tròn 130km, chạy một ngày chỉ mệt thôi, chó đề xuất chia làm hai ngày: ngày đầu tiên chơi cổ trấn - Long Ngưu - Làng Thái (tuyến Tây), ngày thứ hai chơi Tây Châu - Hải Thông - Tiểu Phổ Đà (tuyến Đông), nghỉ tại nhà nghỉ B&B Bạch ở Cổ trấn Tây Châu.
Sáng ngày khởi hành, tôi lại đến bến tàu Huyệt Long. Sương mù đã nhạt hơn trước, một ông cụ đang tập thái cực quyền bên hồ, động tác chậm rãi, bóng đổ xuống mặt nước, theo những gợn sóng lăn tăn.
Tôi chợt hiểu ra: Tại sao nhiều người lại thích hồ Nhị Hải đến vậy?
Có lẽ vì ở đây, bạn không cần phải vội vã "check in", không cần phải gượng ép bản thân "out video", chỉ cần đứng, ngồi, đi chậm rãi, bạn đã có thể cảm nhận được sự dịu dàng của hồ nước này.
Lần sau đến, đừng quá toan tính, hãy đến Nhị Hải với một trái tim trống rỗng để "sủi bọt".