Bờ biển Amalfi lúc hoàng hôn
Tôi luôn nghĩ rằng buổi tối ở bờ biển chỉ là lúc mặt trời lặn, sóng nhẹ hơn một chút và gió nhẹ hơn một chút. Nhưng sau khi đến Amalfi, tôi nhận ra rằng bờ biển Ý có thể hát, và hoàng hôn sẽ kéo bạn từng bước, rời xa sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố, và vào giấc mơ của bạn.
Dạo này tôi sống trên sườn đồi Marina Riviera. Mỗi ngày, tôi đi bộ vài bước ra ngoài và thấy cổng vòm quen thuộc, và qua đó là biển. Chúng tôi lang thang trên con đường này hầu như mỗi ngày, nhưng chúng tôi luôn cảm thấy rằng mình chưa nhìn thấy đủ.
Đường phố và thành phố miền núi lúc chạng vạng
Trước khi chạng vạng, Amalfi bắt đầu sáng đèn từ từ. Những ngôi nhà xếp chồng lên nhau từng lớp dọc theo vách đá giống như những khối xây dựng được thắp sáng bởi hoàng hôn. Một số cửa sổ vẫn mở, và gió thổi từ những ngọn núi xa xa, mang theo một chút hoa nhài và chanh.
Chúng tôi đi bộ chậm rãi dọc theo những con hẻm quanh co, không vội vã. Mỗi góc đều ẩn chứa một câu chuyện: ông già tưới hoa trên ban công, trẻ em ngồi trên bậc thềm cửa chơi bóng, dây leo rủ xuống hàng rào, gió xào xạc.
Có đôi lần chúng tôi chỉ đơn giản tìm một quán cà phê nhỏ ngồi xuống, gọi một ly soda chanh đá, ngắm bầu trời chuyển dần sang màu cam vàng, rồi cam sẫm, và cuối cùng là xanh tím. Cả thành phố từ từ phủ một lớp màn đêm dịu nhẹ.
Ánh đèn trên bãi biển và sự tĩnh lặng của bến cảng
Đi dọc bờ biển, bến tàu tấp nập vào ban ngày trở nên đặc biệt yên tĩnh khi hoàng hôn buông xuống. Những chiếc thuyền vẫn ở đó, từng chiếc một đậu ở bến cảng, như thể đang chờ màn đêm buông xuống hoàn toàn. Nước biển vỗ vào bờ, âm thanh rất nhẹ, như đang thì thầm.
Lúc này, đèn đường cũng bắt đầu sáng lên. Những ngọn đèn đường bằng đồng cổ điển, với ánh sáng vàng cam, chiếu xuống con đường lát đá, mang theo bầu không khí của những bộ phim cũ. Chúng tôi đứng bên lan can cảng và ngắm nhìn những ngọn núi và đường nét của thành phố ở đằng xa từ từ tan vào màn đêm. Bạn sẽ cảm thấy rằng ngay cả thời gian cũng đã dừng lại để cùng bạn ngắm hoàng hôn này.
Nhìn từ thành phố ra bờ biển, đó là một sự hòa tan vàng
Nhìn lại thành phố trên núi, những ánh đèn sáng lên từng chút một từ những ô cửa sổ khác nhau, giống như một thị trấn trong mơ đang từ từ thức dậy. Vách đá hướng ra đại dương được sưởi ấm bởi ánh mặt trời lặn, như thể mọi hòn đá đều đang phát sáng.
Các tòa nhà ở đây không cố tình đối xứng hay lạnh lẽo như những thành phố hiện đại. Chúng đứng tự nhiên trên núi, phát triển theo địa hình, như thể chúng phát triển trên đất liền. Mỗi con phố chúng tôi đi qua đều có những con dốc quanh sườn dốc, nhưng mỗi lần chúng tôi nhìn lên bầu trời, chúng tôi lại thấy những cảnh phim.
Biển ở đằng xa, và một mảnh lãng mạn không thể che giấu
Bên ngoài cảng là một mảnh biển yên tĩnh. Một chiếc thuyền buồm từ từ trôi qua, và hình ảnh phản chiếu của mặt trời lặn đung đưa trên mặt biển như lá vàng. Tôi không thể không đứng đó trong trạng thái choáng váng, như thể thời gian đột nhiên kéo dài vô hạn.
Hoàng hôn này có một sức mạnh an ủi nào đó. Nó không cần ngôn ngữ, mà chỉ lặng lẽ mở ra, mềm mại, dài lâu và bao dung, nuốt chửng từng chút một sự mệt mỏi ban ngày của bạn.
Những ánh sáng không thể giữ lại
Tôi thực sự muốn dùng điện thoại di động để ghi lại màu sắc của khoảnh khắc này, nhưng những bức ảnh tôi chụp không đẹp bằng những gì tôi nhìn thấy bằng mắt mình. Thứ thực sự khiến mọi người cảm động không phải là màu sắc, mà là cảm xúc mà ánh sáng này mang lại.
Tôi đã chụp một số bức ảnh, về những cây thông đầy đèn lồng, những con đường quanh co trên vách đá, đường chân trời nhuộm màu cam bởi ánh hoàng hôn và những con hẻm sâu trong con đường nhỏ giữa những ngôi nhà. Nhưng điều thực sự khiến tôi nhớ là suy nghĩ "muốn dừng lại và ngừng vội vã" -
Tôi nghĩ đây có lẽ là ý nghĩa của việc du lịch: không phải là bạn đã nhìn thấy bao nhiêu nơi, mà là vào một khoảnh khắc nhất định, bạn sẵn sàng chậm lại và cảm nhận nhiệt độ của cuộc sống.
Kết luận: Vào lúc hoàng hôn ở Amalfi
Buổi tối ở Amalfi là thời điểm tôi miễn cưỡng nhất trong chuyến đi của mình. Không ngoạn mục, không ồn ào, hay thậm chí là cố tình đẹp, nhưng mọi khung hình đều vừa vặn, mọi con phố đều giống như bối cảnh phim, và mọi khoảnh khắc khi đèn bật sáng, đều nhẹ nhàng đến mức khiến trái tim con người rung động.
Có thể tôi sẽ đến Ý nhiều lần trong tương lai, nhưng cảnh hoàng hôn ở Amalfi này là bức tranh mà tôi sẽ giữ trong tim mình rất lâu.
Nếu bạn tình cờ ở đây, đừng vội vã ghé thăm tất cả các điểm tham quan. Tốt hơn là hãy chọn một buổi tối, đi bộ chậm rãi dọc theo bến cảng, ngắm nhìn những ánh đèn rơi xuống từ trên núi và xem thành phố trở nên yên tĩnh như thế nào vào ban đêm.