Chuyến đi Lào 8: Tour một ngày tham quan Thành phố cổ ngàn năm của Lào
Thành phố này từng là thủ đô của Lào. Tên của thành phố là "Luang Prabang", có nghĩa là "thủ đô của Đức Phật Prabang". Nơi đây còn được gọi là "Luang Prabang". Ngôi chùa này có lịch sử hàng ngàn năm và là nơi khai sinh ra Phật giáo Nguyên thủy ở Lào. Ngay từ năm 1995, nơi đây đã được UNESCO công nhận là thành phố di sản kép về thiên nhiên và văn hóa. Gạch, ngói, cát, đá, cỏ và cây ở đây đều được bảo vệ.
Tiếp theo, hãy làm theo các bước của tôi để bắt đầu chuyến tham quan một ngày đến thành phố cổ ngàn năm tuổi của Lào.
Điểm dừng chân đầu tiên: Cung điện Hoàng gia Lào. Bạn cần phải đặt lịch hẹn trước để vào thăm cung điện, vào lúc 8 giờ sáng theo giờ Lào (muộn hơn một giờ so với giờ Bắc Kinh) và là một trong những du khách đầu tiên vào cung điện ngày hôm đó. Chúng ta hãy cùng nhìn lại sơ lược về lịch sử của Lào. Cung điện Hoàng gia được xây dựng vào năm 1909. Đây là phòng ngủ của vị vua đầu tiên của Lào, tên là Sissa Vongvang. Phía bên trái sân là bức tượng của ông, được tạo ra bởi một nhà điêu khắc nổi tiếng người Nga. Cung điện hoàng gia và các ngôi chùa Phật giáo lấp lánh ánh vàng và cực kỳ lộng lẫy. Khu vực danh lam thắng cảnh chính của Cung điện lớn hiện nay là Bảo tàng quốc gia Lào, nơi trưng bày một số lượng lớn các di tích lịch sử và di tích văn hóa quốc gia, thực sự đáng để khám phá. Bạn không được phép mặc quần áo kỳ lạ khi tham quan, bạn cần phải cởi giày, bạn không được phép mang theo bất cứ thứ gì và bạn không được phép chụp ảnh. Bạn chỉ có thể thưởng thức bằng mắt thôi.
Điểm dừng thứ hai: Sau khi ra khỏi cung điện hoàng gia, hãy ghé thăm khu chợ buổi sáng kỳ lạ và thử trở thành người Lào. Mặc dù Lào nghèo nhưng lại là quốc gia có chỉ số hạnh phúc cao nhất. Niềm hạnh phúc của người dân Lào được thể hiện qua một từ: “không”, không bệnh tật, không đau đớn, không tai họa và không rắc rối. Trong mắt tôi, người Lào là những người tốt bụng và giản dị. Họ không quá “nhiệt tình” khi bán hàng, điều này khiến mọi người cảm thấy thoải mái.
Điểm dừng thứ ba: Bảo tàng Bom. Chỉ cần đi bộ 100 mét là đến chợ buổi sáng. Trong Chiến tranh Việt Nam, Hoa Kỳ đã tiến hành chiến dịch ném bom ồ ạt vào Lào, thả 2,4 tỷ quả bom chùm xuống vùng đất rộng 236.000 km2 này, trong đó có 80 triệu quả vẫn chưa nổ. Bảo tàng nhỏ này trưng bày những tội ác tày đình của đế quốc Mỹ, thật vô lý.
Điểm dừng thứ tư: Công viên tưởng niệm "Hoàng tử đỏ", nằm cạnh Bảo tàng bom (xem ghi chú du lịch).
Điểm dừng thứ năm: Wat Xieng Thong. Được xây dựng vào năm 1650, đây là tòa nhà lớn nhất, tráng lệ nhất và được trang trí tinh xảo nhất ở thành phố cổ. Tôi cảm thấy cách trang trí và phong cách kiến trúc ở đây như thể tôi đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật và kinh ngạc trước lòng sùng đạo Phật của người dân Lào. Ở đất nước mà mọi người đều tin vào tôn giáo này, một người đàn ông phải được rửa tội theo đạo Phật ít nhất một lần trong đời. Địa vị của nhà sư là cao quý. Khi bạn thấy có người xếp hàng ở nơi công cộng, hãy lưu ý rằng "các nhà sư được ưu tiên".
Điểm dừng thứ sáu, Núi Phú Sĩ, là điểm cao nhất trong thành phố và là điểm tham quan không thể bỏ qua đối với mọi du khách. Nó cao hơn 100 mét so với mực nước biển và có 328 bậc thang. Cùng với không khí trong lành, bạn có thể leo lên đỉnh và chiêm ngưỡng những bức tượng Phật bí ẩn ở nhiều tư thế khác nhau trên đường đi. Tôi có một chút tò mò: tại sao lại có những tác phẩm điêu khắc rồng trong các ngôi chùa Phật giáo? Nhìn lướt qua thì thấy tất cả đều là số lẻ. Hóa ra rồng là loài vật vô cùng tâm linh trong Phật giáo. Kinh Phật chia rồng thành bốn loại: rồng trời, rồng trời, rồng biển và rồng đất, mỗi loại có cách giải thích khác nhau. Leo lên đỉnh núi và nhìn xuống toàn bộ thành phố cổ, bạn sẽ được chiêm ngưỡng toàn cảnh tuyệt đẹp! Khi tôi đến điểm ngắm hoàng hôn, mặt trời vừa lặn. Thật không may, có quá nhiều người nên tôi đã không chụp được khoảnh khắc tuyệt vời này.
Điểm dừng thứ bảy: Tham quan chợ đêm. Sau khi xuống núi Phú Sĩ, bạn có thể đi thẳng đến chợ đêm để giải trí. Nơi đây rất sôi động, chủ yếu là người Trung Quốc và một số người châu Âu. Thứ duy nhất khiến tôi thèm thuồng là bánh mì dẹt Ấn Độ này. Chỉ cần nếm thử thôi là thấy ngon lắm rồi!