9.18 Công viên tưởng niệm chiến thắng Tùng Sơn - nơi tưởng nhớ các anh hùng dân tộc.
Ngày 11 tháng 5 năm 1944, Lực lượng viễn chinh Trung Quốc phản công miền tây Vân Nam (Đằng Xung, Tùng Sơn và Long Lăng). Trận chiến đầu tiên, Trận Tùng Sơn, bắt đầu vào ngày 4 tháng 6 và kết thúc vào ngày 7 tháng 9. Trận chiến kéo dài trong 3 tháng 3 ngày, với cái giá bi thảm là 7.773 thương vong và 1.288 quân địch bị giết và bị thương. Chúng tôi đã thành công trong việc chiếm lại Tùng Sơn, đây là vùng lãnh thổ đầu tiên chúng tôi giành lại được, đồng thời đặt nền móng vững chắc cho việc mở đường cao tốc Vân Nam-Miến Điện.
Chiến tranh Thái Bình Dương nổ ra vào tháng 12 năm 1941. Đầu tháng 3 năm 1942, lực lượng viễn chinh gồm 100.000 người của Trung Quốc đã tiến vào Miến Điện để chiến đấu chống Nhật Bản. Những trận chiến ác liệt đã diễn ra với quân đội Nhật Bản ở Toungoo, Yenangyaung, Lashio, Myitkyina và những nơi khác. Tuy nhiên, do sự phối hợp và chỉ huy kém giữa các lực lượng Đồng minh, họ đã liên tục bỏ lỡ cơ hội, dẫn đến thất bại của trận chiến.
Tướng Đái An Lan đã hy sinh anh dũng vì đất nước, hàng chục ngàn cán bộ, chiến sĩ đã đổ máu nơi đất khách quê người và được chôn cất tại Núi Người Hoang. Lực lượng viễn chinh đã phải chịu thất bại cay đắng và phải rút lui trong khi chiến đấu, di tản khỏi Miến Điện theo nhiều tuyến đường khác nhau. Vào ngày 3 tháng 5, thành phố biên giới Wanding đã thất thủ.
Để ngăn chặn quân Nhật xâm lược từ phía đông, quân phòng thủ của ta được lệnh phá cầu Hồi Đồng bắc qua sông Nộ Giang, một vùng đất rộng lớn ở phía tây sông Nộ Giang đã bị thất thủ. Quân đội ta và quân đội Nhật đối đầu nhau bên kia sông cho đến tháng 5 năm 1944.
Núi Tung có vị trí chiến lược, chiếm vị trí quan trọng trên đường cao tốc Vân Nam-Miến Điện từ làng Lameng đến cầu Huitong. Khoảng cách từ đỉnh núi đến chân hẻm núi Nộ Giang là hơn 30 km. Quân đội Nhật đã xây dựng một hệ thống công sự kiên cố dày đặc, gây ra mối đe dọa lớn cho việc tái chiếm Tung Sơn của quân ta.
Sau khi trận chiến bắt đầu, quân đội của chúng ta đã không chiếm được thành phố sau một thời gian dài bao vây và phải chịu thương vong nặng nề. Cuối cùng, chúng tôi sử dụng hoạt động đào hầm để đào đường hầm bên dưới hai boongke chính của quân đội Nhật Bản và phá hủy chúng bằng ba tấn thuốc nổ TNT. Cuối cùng chúng tôi đã tiêu diệt toàn bộ kẻ thù phòng thủ. Trận chiến diễn ra vô cùng tàn khốc.
Bên cạnh địa điểm chiến đấu là Nghĩa trang Lực lượng Viễn chinh, nơi lưu giữ một nhóm tác phẩm điêu khắc của Lực lượng Viễn chinh gồm 402 bức tượng được sắp xếp theo 12 đội hình. 672 chiến sĩ đã hy sinh của Sư đoàn 103, Tập đoàn quân số 8 được chôn cất tại đây.
93 năm đã trôi qua, khói lửa chiến tranh đã tan, nhưng những ngọn núi xanh, những cây bách và những dòng sông chảy xiết vẫn đang che chở cho những người anh hùng của chúng ta. Lịch sử không thể bị lãng quên, nỗi nhục quốc gia không thể mất đi và những anh hùng sẽ sống mãi. (Hình 4: Tượng nhóm trẻ em lính của quân viễn chinh, Hình 5: Quân ta tấn công chiến hào, Hình 7: Góc trên bên phải là cầu Huitong, Hình 9: Miệng hổ trên đường Miến Điện trước cầu Huitong)