Du lịch Sri Lanka
## Một bài thơ về những cánh đồng xanh trải dài qua thời gian và không gian: Chuyến đi mười ngày đến Sri Lanka
Vào sáng sớm, hồ Kandy được bao phủ trong sương mù trắng sữa, tiếng thì thầm của người Sinhalese và tiếng chuông của Đền Xá lợi Răng Phật vang vọng giữa những ngọn núi. Hòn đảo này được mệnh danh là "Nước mắt của Ấn Độ Dương", tạo nên thiên sử thi về thiên nhiên và con người với những đồn điền trà xanh ngọc lục bảo, những thành phố đá đỏ đất và bờ biển xanh ngắt.
### 1. Bản giao hưởng của thiên nhiên và nhân loại
Cảnh bình minh ở Lion Rock là cuộc đối thoại tuyệt đẹp giữa thời gian và không gian. Tảng đá cao 200 mét này từng là cung điện trên trời vào thế kỷ thứ 5. Khi leo núi, đầu ngón tay bạn chạm vào đá sa thạch đã bị phong hóa hàng ngàn năm và bạn gần như có thể nghe thấy tiếng vọng của triều đại Sinhalese cổ đại. Trong ánh sáng ban mai, những bức bích họa còn sót lại của các nàng tiên Apsara trên vách đá phát sáng yếu ớt, và những nếp gấp trên váy của họ che giấu những mật mã của nền văn minh đã mất. Nhìn từ trên đỉnh, khu rừng trải dài về phía bầu trời như những con sóng xanh. Chỉ có những con khỉ nhảy giữa những bức tường đổ nát, mang lại sức sống cho sự tĩnh lặng.
Tại trại voi mồ côi Pinnawala, thời gian trôi qua thật nhẹ nhàng. Vào buổi trưa, đàn voi đi về phía bờ sông với những bước chân đều đặn. Những chú voi con dùng vòi dài của mình để cuộn nước lại và chơi đùa, nước bắn tung tóe phản chiếu hình ảnh cầu vồng. Những chú voi ở đây không còn được sử dụng để lao động nữa; sự tự do của họ phản ánh lòng kính sợ thiên nhiên của người Sri Lanka. Thậm chí còn tuyệt vời hơn nữa là xưởng làm giấy từ phân voi, nơi biến rác thải thành những cuốn sổ tay tuyệt đẹp, và ngay cả không khí cũng tràn ngập hương thơm của sợi thực vật.
### 2. Tiếng vọng từ sâu thẳm của lịch sử
Hoàng hôn ở Pháo đài Galle là minh chứng sống động cho lịch sử thuộc địa. Ngọn hải đăng trắng theo phong cách Hà Lan và tàn tích của pháo đài Bồ Đào Nha đối thoại trong ánh hoàng hôn, và khăn trùm đầu và váy sari của người Hồi giáo đi qua những con phố lát đá cuội. Những thanh thiếu niên địa phương thả diều trên tường thành phố, và những sợi dây diều kết nối các khẩu đội pháo binh thế kỷ 16 với các quán cà phê thế kỷ 21. Những vết sẹo thuộc địa cuối cùng đã được gió biển làm phẳng và biến thành các tầng lớp văn hóa.
Đêm ở Đền Xá Lợi Răng ở Kandy là một sân khấu đức tin cảm động. Trong lễ diễu hành Lễ hội Răng Phật, những chú voi phủ đầy vàng và bạc sẽ mang theo hộp đựng xá lợi thiêng liêng và di chuyển chậm rãi về phía trước. Trên nền nhạc và tiếng trống, những chiếc váy quay của các vũ công trông giống như những chú công đang xòe đuôi. Người có đức tin đi chân trần và cầm hoa sen. Khuôn mặt của họ được chiếu sáng bởi ánh nến hòa lẫn với hình ảnh những người hành hương trong các bức tranh tường từ hàng ngàn năm trước. Dòng sông đức tin không bao giờ cạn.
### 3. Thơ ca hoang dã của cuộc sống
Bình minh ở Công viên quốc gia Yala là nhịp đập của thiên nhiên hoang dã. Chiếc xe jeep lăn bánh trên nền đất đỏ đẫm sương, và con báo Ceylon lóe sáng trong sương sớm như một tia chớp vàng. Đàn trâu di chuyển chậm rãi trong đầm lầy, với những con diệc đậu trên lưng, tạo nên sự cân bằng sinh thái tuyệt vời. Khi xe tới bờ biển, những con sóng của Ấn Độ Dương đột nhiên hiện ra trước mắt. Những dấu chân voi để lại sâu trên bãi biển, sau đó được thủy triều làm phẳng lại, giống như một bức tranh cát do thiên nhiên vẽ nên.
Buổi chiều trên tàu biển tràn ngập sự chân thực huyền ảo. Cửa xe ngựa luôn mở, làn gió biển mặn thổi tung một góc sari, và người dân địa phương phát những chiếc bánh dừa vàng ngọt ngào và bánh cà ri cay. Khi đường ray xe lửa gần như chồng lên bờ biển, sóng biển gần như có thể đập vào cửa sổ xe hơi, và giấc mơ về "Vùng đất linh hồn" trở thành hiện thực. Những đứa trẻ chạy theo tàu hỏa, tiếng cười của chúng được gió biển mang tới tận vườn trà giữa mây.
### 4. Nếp nhăn thời gian trong hương trà
Những đồn điền trà ở Nuwara Eliya ẩn chứa những giấc mơ Anh quốc xưa cũ. Các bức tường bên ngoài của các tòa nhà thời Victoria được phủ đầy hoa tử đằng, và bưu thiếp từ Bưu điện Hồng mang theo lời chào vượt thời gian và không gian. Tại Nhà máy trà Mackwoods, đầu ngón tay của người hái trà rung rinh như những chú bướm, những lá trà mới hái được trải trên khay tre và phòng lên men tràn ngập hương thơm dịu nhẹ của gỗ. Nhấp một ngụm trà đen Ceylon và ngắm biển mây trôi trên núi, cuối cùng tôi cũng hiểu được quan niệm nghệ thuật “màu trà như hổ phách, thời gian như mỡ đông đặc”.
Khi chúng tôi rời đi, chợ đá quý ở Colombo đang sáng bóng. Màu xanh lam ngọc bích, vầng hào quang dịu nhẹ của đá mặt trăng và sự nhanh nhẹn của mắt mèo giống như nhiều khuôn mặt của đất nước này - ôm trọn sức sống bền bỉ của sự tái sinh sau chiến tranh, đồng thời vẫn giữ được sự trong sáng của một đứa trẻ. Khi hải quan đóng dấu hoa sen vào trang hộ chiếu của tôi, tôi nhớ đến lời một ông già ở Kandy đã nói: "Lịch sử của chúng ta được viết trên lá cọ, và tương lai của chúng ta ẩn chứa trong những con sóng." Mảnh đất này đã dạy tôi cách nhìn thấy sự sống mới trong đống đổ nát và lắng nghe sự vĩnh hằng trong tiếng ồn.